Hiếm nhà văn nào để lại thật ít tác phẩm nhưng được xếp vào hàng lớn nhất như Bruno Schulz. Dưỡng đường đồng hồ cát, một trong hai tập truyện ngắn được xuất bản trước khi Schulz bị ám sát vào năm 1942, đã lập tức nối thẳng ông với Kafka, nhà văn lớn không cách xa ông về thời gian và cả khoảng cách khi ấy.
Đó là câu chuyện về tuổi thơ tìm thấy lại trong những ấn tượng vừa kỳ dị vừa đẹp thổn thức sinh ra từ những chi tiết tưởng hết sức tầm thường của đời sống tỉnh lẻ. Người đọc bị cuốn theo nhịp của câu và sự bùng nổ của hình ảnh để rồi được mang đến một thế giới khác tự lúc nào. Cả một đại giáo đường quá khứ hiện ra, vừa âm hiểm vừa quyến mị, từ dòng ngôn ngữ cuồn cuộn tuôn trào ấy.
Quyển Sách… Ở đâu đó lúc bình minh của tuổi thơ, buổi rạng đông đầu tiên của cuộc đời, chân trời đã bừng sáng với ánh rực dịu dàng của nó. Quyển Sách nằm trên bàn làm việc của bố tôi, và ông, lặng lẽ mải mê, kiên nhẫn chà xát đầu ngón tay ẩm lên mặt trên các tấm đề can, cho đến khi những trang giấy trắng trở nên đục mờ và ma quái.
Nhoè đi vì xúc động, mắt ta hướng về bình minh nguyên sơ của những màu thần thánh. Ôi, cuộn phim tuôn xuống, ôi, sự ngập tràn của ánh sáng mùa xuân, ôi, bố…
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.